
- Tên tiếng Trung: 红蝶
- Giới tính: Nữ
- Xuất hiện lần đầu: Chương 277 – tiểu thuyết Tiên Nghịch
- Vai trò: Nhân vật phụ quan trọng, có tình cảm với Vương Lâm
- Lồng tiếng (hoạt hình): Lý Thiên Dật
- Sư thừa: Đệ tử thân truyền của Thanh Vị Tiên Tôn
- Tu vi: Ban đầu là tiên tu cấp thấp, về sau tiến cấp mạnh mẽ
Hồng Điệp, giới tính nữ, là một nhân vật hư cấu trong tiểu thuyết Tiên Nghịch của tác giả Nhĩ Căn, lần đầu xuất hiện ở chương 277. Trong bản hoạt hình chuyển thể, Lý Thiên Dật lồng tiếng cho nhân vật này.
Trong tiểu thuyết Tiên Nghịch, Hồng Điệp là đệ tử thân truyền của Thanh Vị tiên tôn, một trong những thế lực lớn của giới tiên. Khi Vương Lâm tiến vào giới tiên và bị đuổi giết, Hồng Điệp đã nhiều lần âm thầm giúp đỡ Vương Lâm. Tuy chỉ là một trong những đệ tử bình thường, nhưng nàng vẫn góp phần vào các đại sự sau này và là nhân tố quan trọng trong nhiều diễn biến then chốt.
Cô cũng là nữ tu tiên đầu tiên trong giới tiên có tình cảm rõ ràng với Vương Lâm, từng tham gia đại chiến ở Lôi Tiên Giới và chuyển sinh tới đại lục Tu Chân thời hậu kỳ.
Hình tượng nhân vật- Hồng Diệp
Ngoại hình
Hồng Điệp được khắc họa là một nữ tu có vẻ đẹp dịu dàng, thanh tú và thuần khiết, nổi bật với khí chất nhẹ nhàng nhưng không kém phần kiên cường.
- Dung mạo: Gương mặt thanh lệ, đường nét mềm mại, ánh mắt sâu và ấm, toát lên vẻ nhu hòa khiến người đối diện dễ cảm mến.
- Mái tóc: Thường được búi gọn hoặc buông dài tự nhiên, kết hợp với những phụ kiện đơn giản thể hiện sự kín đáo, tinh tế.
- Trang phục: Nàng thường mặc đạo bào tiên môn đơn sắc (trắng, xanh hoặc hồng nhạt), không cầu kỳ nhưng trang nhã, phản ánh sự mộc mạc trong tâm hồn.
- Khí chất: Không rực rỡ chói sáng như tiên tử cao cao tại thượng, nhưng mang vẻ trong trẻo, gần gũi và bình yên – như đóa hoa nở lặng lẽ trong cõi u linh.
Tính cách
Hồng Điệp là mẫu nhân vật nội tâm sâu sắc, ôn nhu, nhưng lại rất kiên định và mạnh mẽ trong im lặng.
Chung tình, thủy chung: Dù tình cảm với Vương Lâm không được hồi đáp ngay, nàng vẫn âm thầm giúp đỡ, không oán trách, không từ bỏ.
Trầm lặng, kín đáo: Không phô trương hay nói nhiều, Hồng Điệp luôn đứng sau, làm người hỗ trợ mà không đòi hỏi ghi nhận.
Nhẫn nhịn và hy sinh: Dù chịu áp lực từ môn phái và cả giới tiên, nàng vẫn chấp nhận bị trách phạt để bảo vệ người mình quan tâm.
Lương thiện nhưng không nhu nhược: Khi cần, Hồng Điệp sẵn sàng đứng lên chiến đấu, thể hiện lòng quả cảm và niềm tin của bản thân.
Tự trọng và biết điều: Nàng không bao giờ ép buộc người khác đáp lại tình cảm, càng không lợi dụng thân phận hay hoàn cảnh để gây áp lực lên Vương Lâm.
Kinh lịch nhân sinh của Hồng Điệp
Hồng Điệp xuất hiện lần đầu khi Vương Lâm sắp đột phá Hóa Thần kỳ, trong vai trò một thiên chi kiêu nữ được quốc gia Chu Tước trọng dụng. Nàng được giao nhiệm vụ dẫn dắt Tuyết Vực tu chân quốc đi dời đến lãnh thổ của Tứ phái liên minh.
Tuy nhiên, hành động này lại gián tiếp khiến Tứ phái liên minh bị diệt vong, cho thấy sự tàn nhẫn và quyết đoán ẩn sau vẻ ngoài dịu dàng của Hồng Điệp.
Sau đó, Hồng Điệp chạm trán Vương Lâm tại Vũ chi Tiên giới, bị hắn chém đứt cánh tay phải trong một lần giao chiến.
Về sau, nàng mới biết bản thân chỉ là một mắt xích trong kế hoạch chuyển kiếp của Chu Tước tổ đời thứ 14, người đã âm mưu biến Hồng Điệp thành lô đỉnh để dâng cho Kiều Phong.
Mẫu thân của Hồng Điệp – một tu sĩ cao cấp – từng dùng toàn bộ tu vi để tính toán vận mệnh, thấy trước nàng sẽ gặp kiếp nạn vì một người tên Kiều Phong, nhưng không thể cứu được con gái.
Kiều Phong, kẻ được trao Hồng Điệp làm tế phẩm, không chỉ hủy hoại thể xác nàng, mà còn phá hủy linh hồn, biến nàng thành công cụ tá luyện.
Sau biến cố ấy, Hồng Điệp chỉ còn lại một chút thần trí tàn lụi, sống lay lắt trong đau khổ, không còn niềm tin, không còn đường lùi.
Khi Chu Tước mờ mịt, nàng đã quỳ xin Vương Lâm kết liễu sinh mệnh, đồng thời cầu hắn tiêu diệt Kiều Phong, kết thúc toàn bộ ân oán.
Vương Lâm đồng ý. Sau cái chết, nhờ một sợi tóc giữ được chân linh, Hồng Điệp được tái sinh tại Côn Hư chi cảnh, sống một kiếp người hoàn toàn mới.
Nàng mang thân phận mới là Thanh Hồng, một nữ tử mặc váy xanh lam, không còn ký ức về tiền kiếp.
Trong một lần tình cờ, Vương Lâm gặp lại nàng. Tuy không nhận ra, nhưng ánh mắt của Thanh Hồng khiến hắn cảm thấy rất đỗi quen thuộc – như một mối duyên cũ chưa dứt.


















